truyện làm con dâu cả thật khó

Pluton là tên của một tàu chiến có sức mạnh hủy diệt phi thường, tuy nhiên bản vẽ của nó đã bị hủy diệt bởi Franky. Và cuối cùng là Uranus, Vũ Khí Cổ Đại này được cho là đang tọa lạc ở dưới Wano. Khả năng Im-Sama sở hữu sức mạnh của Vũ Khí Cổ Đại là cô cùng thấp nhưng nó không phải là bất khả thi. Những lời nói ấy sao mà thật cay đắng. Ly trà hoa cúc thanh ngọt cũng không thể giấu đi vị đắng trong cổ họng tôi. Thật khó khăn để nói ra những điều này, nhưng tôi thấy mình buộc phải làm vậy. Cố gắng nuốt nước bọt, tôi nói tiếp: Trương Tam Phong Dị Giới Du , chương 280 của tác giả Tả Tự Bản cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. (Phải nói thật là "xui" cho ai trót đọc truyện ở nhà mình) Năm trước, lúc còn rảnh rỗi, mình đã đặt mục tiêu là mỗi tuần 1 chương Dấu rêu tím nhưng người tính không bằng trời tính - mình bắt đầu đi làm thêm nên không còn nhiều thời gian như trước. :)) đồg cảm.mình rủ mấy đứa b đọc vtc nhưg chả đứa nào chịu đọc,thứ nhất kt SE tụi nó ghét,thứ 2 thể loại lịch sử khó nhằn. nó chê mình là sở thík bà già.nhưg đọc vtc xog r đọc truyện khác m thấy khó vào kinh khủg đa phần bh cốt truyện nhạt nhẽo,nvật k có Site De Rencontre De Femme Gratuit Somme 80. Bóng đêm mùa xuân thật sự rất đêm nhẹ nhàng hoa sau của Cố gia rất yên tĩnh tĩnh đến mức có thể nghe thấy thanh âm gió phất qua Tử Tuấn liên tục nhìn Kiều Tịch Hoàn, lẳng lặng nhìn cô, thanh âm u ám, chậm rãi nói“Chị thật sự đã thay đổi”Không phải lâu rồi không gặp, cũng không phải thời gian 3 năm quá dài, mà là cô gái này đã thay có chỗ nào khác, là dung mạo, hay dáng người, hay cảm giác ?!Anh chau mày, suy nghĩ sâu xa.“Trong tù bị người ta hành hạ quá mức,… Có khả năng nơi này đã xảy ra vấn đề”. Kiều Tịch Hoàn mím môi, chỉ đầu của mình.“Ai đánh?”“Anh sẽ báo thù cho tôi sao?” Kiều Tịch Hoàn hỏi, khóe môi nhếch lên.“Đâu có, tôi sẽ bảo người đó cũng đánh cho tôi một trận, bởi vì biến thành thông minh mà”“….”Kiều Tịch Hoàn trợn trắng mắt“Không nói nữa, tôi vào phòng khách đây, nếu không… tai vách mạch rừng”“Này, chị thật sự không muốn?” Cố Tử Tuấn hỏi cô.“Không” Kiều Tịch Hoàn đứng dậy nói “Chuẩn bị làm vợ đảm, mẹ hiền”“Kiều Tịch Hoàn” Cố Tử Tuấn nhìn theo bóng lưng của cô“Làm dâu cả thật khó!”Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, khóe miệng nhếch lên nụ cười sao không phải chứ?.Đi vào đại sảnh, vẫn vô cùng náo nhiệt như Tịch Hoàn tùy tiện cầm lấy ly rượu nhấp 2 hớp…Khóe miệng mím môi, mỉm đây, Hoắc Tiểu Khê không có sở thích gì đặc biệt, một là rượu ngon, hai là Tề Lăng lần cô nói như vậy, Tề Lăng Phong đều cau mày, nghiêm trang nói“Anh không phải là đồ ăn thức uống”Bây giờ nghĩ lại, anh ta quả thực không phải là đồ ăn, thức uống!.Thờ ơ uống một ngụm, tâm trạng của cô mới điều hòa một đại sảnh, mỗi người đều có trò giải trí của riêng Tịch Hoàn đi về phía Cố Diệu và Tề Tuệ Phân, lẳng lặng đứng bên cạnh bàCô nghĩ, muốn lấy lòng một người, thì cần phải làm rõ ràng như thế không, làm sao người ta thấy được thành ý của mình?. “Cháu của em, vì sao vẫn chưa tới?.” Cố Diệu nhìn về phía những khách mời trong phòng, hỏi Tề Tuệ Phân.“Lăng Phong có chút việc bận. Buổi chiều nó còn gọi điện cho em, nói chúc anh sinh nhật vui vẻ”. Tề Tuệ Phân vội vàng giải thích.“Hừ” Cố Diệu hừ lạnh, trong giọng nói tỏ ý không vui“Cánh đã mọc cứng cáp rồi, hơi có triển vọng một chút đã tỏ vẻ cao cao tại thượng tự cho mình là đúng”“Sao lại như thế chứ?. Nó bận rộn thật mà”“Cháu của em, em rõ hơn ai hết”. Cố Diệu hung hăng Tuệ Phân còn muốn nói gì, thì khách kính rượu đã đi tới bên nháy mắt, hai người đã khôi phục lại dáng vẻ thân thiết, vừa nói chuyện vui vẻ với khách, vừa cùng nhau đi đến chỗ Tịch Hoàn đứng lại tại chỗ, đột nhiên suy nghĩ đến một đó, khi quen biết Tề Lăng Phong, anh ta nói mình là trẻ mồ côi, hai bàn tay bây giờ, giá trị con người của Tề Lăng Phong không thể so sánh với Cố thị, nhưng hoàn toàn không thua kém bao nhiêu, thậm chí trên phương diện tài sản chỉ có hơn chứ không kém, nhưng mà căn cơ và bối cảnh vẫn mỏng hơn một chút…Cô cắn môi, cố gắng để mình không biểu lộ cảm xúc ra.“Ôi, đây không phải là Kiều Tịch Hoàn sao?.” Phía sau, đột nhiên có một giọng nữ vang quay đầu nhìn cô ta, trang điểm đẹp đẽ, cả người mặc lễ phục màu đỏ rực, khóe miệng cười đến mức giả ai?!. Hẳn không phải là nhân vật quan trọng.“Không nhận ra tôi sao, tôi là Lê Hoan”“Nơi này của tôi từng bị thương…” Kiều Tịch Hoàn chỉ chỉ đầu của mình.“Quả nhiên Ngôn Hân Đồng không có nói dối, Kiều Tịch Hoàn cô trở nên thông minh, biết cách giả ngây giả ngô rồi”. Lê Hoan có chút khoa trương Tịch Hoàn cau mày.“Tin hay không là tùy cô, tôi còn có việc, cứ tự nhiên.” Đối với những nhân vật không quan trọng, Kiều Tịch Hoàn không có hứng thú.“Này” Lê Hoan bỗng giữ chặt tay cô.“Thế nào, bây giờ còn dám uy hiếp tôi ?!” Ánh mắt tà ác của Lê Hoan hung hăng nhìn Tịch Hoàn mím Hoan cười nham hiểm, gằn từng tiếng nói “Một tội phạm giết người còn ở đây giễu võ dương oai!. Cũng không nhìn lại mình xem có làm mất mặt người khác hay không?. Tôi rất hoài nghi vì sao Cố gia còn có thể thu nhận cô. À, đúng rồi, bởi vì cô gả cho đại thiếu gia nhà họ Cố, đại thiếu gia là ai a?. Là đại thiếu tàn tật trong xã hội thượng lưu, nửa người dưới tàn tật, hạ thể còn bị liệt, …”“Bốp”.Một cái tát hung hăng đánh vào mặt của Lê khuôn mặt trắng nõn, trong nháy mắt đã trở nên sưng đỏ một Hoan tựa hồ không tin mình bị người khác tát vào mặt, bụm mặt tức giận ngút trời nhưng vẫn không thốt ra được một lại, trong đại sảnh, tầm mắt của mọi người đổ dồn về phía bên này, nháy mắt cả hội trường đều an tĩnh giây, hai giây, hốc mắt Kiều Tịch Hoàn bỗng đỏ lên, khóc bị đánh còn chưa khóc, đánh người lại khócMọi người dường như đều sửng sờ… Lê Hoan càng cả kinh, không nói nên lời…“Sao lại thế này?” Tề Tuệ Phân đi tới, phong độ của quý phụ nhân, cảm giác áp bách mạnh Tịch Hoàn khóc đến vành mắt đỏ hoe, nói “Mẹ, con không phải cố ý đánh cô ấy, nhưng mà cô ấy sỉ nhục Tử Thần, cô ấy nói Tử Thần tàn tật, là chuyện chê cười trong giới thượng lưu, cô ấy còn nói, Tử Thần bất lực….Con thực sự không nhịn được, liền, liền…”“Kiều Tịch Hoàn, cô không cần ngậm máu phun người” Lê Hoan có chút hoảng hốt, vội vàng giải thích.“Tôi không có nói dối, tôi thề, nếu như tôi nói sai, ra đường sẽ bị xe đụng chết. Mẹ, con biết chúng ta là chủ nhân, nên khiêm tốn, nhưng mà, con thật sự bị chọc tức, rõ ràng Tử Thần không phải như cô ta nói…” Kiều Tịch Hoàn khóc lóc kể Hoan nhìn hai bên một chút, nhìn những ánh mắt khinh miệt trong đại sảnh, thần sắc hoảng hốt“Tôi không có nói như vậy, là Kiều Tịch Hoàn hãm hại tôi”“Vậy cô thề, nếu như cô nói ra đường sẽ bị xe đụng chết, giống như Hoắc Tiểu Khê lần trước vậy, thi thể đều tan rã”. Kiều Tịch Hoàn dùng giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng lại mang khí thế bức Hoan cắn môi, nói không ra một cố của Hoắc Tiểu Khê, toàn bộ Thượng Hải không ai không biết, hình ảnh ở hiện trường… vô cùng thê thảm…Lê Hoan bỗng nhiên im lặng, mọi người vừa nhìn qua đã hiểu mặt Tề Tuệ Phân trầm xuống “Lê tiểu thư, tôi nể tình cô là con gái của Lê lão gia cho nên không muốn so đo với cô, cô tốt nhất nên tự mình biết mình, nói xấu sau lưng người khác, hình như không phải là hành vi của một thục nụ nên có, đêm nay cha mẹ cô không có ở đây, cô về đi, tôi sẽ nói chuyện với cha mẹ cô sau”“Dì à, con…”“Nơi này tạm thời không hoan nghênh cô”. Tề Tuệ Phân ra lệnh đuổi khách rõ mắt của Lê Hoan đỏ người khác đuổi trước mặt mọi người, là một tiểu thư trong giới thượng lưu, là ai cũng không thể chấp nhận Hoan khóc lóc chạy ra ngoài.“Thật ngại quá, chỉ là một chút sự cố thôi, đã quấy rầy đến nhã hứng của mọi người, thật xin lỗi. Nào, mời mọi người tiếp tục” Tề Tuệ Phân cười, khéo léo chào giàu có, đều là những người khéo lát sau, cả đại sảnh đã khôi phục lại vẻ yên tĩnhTề Tuệ Phân dẫn theo Kiều Tịch Hoàn đến chỗ Ngôn Hân Đồng cách đó không xa“Lê Hoan là do con mời tới?”“Con…” Ngôn Hân Đồng không nói nên chí một màn vừa rồi, cũng là do cô cố ý châm ngòi để Lê Hoan đi làm.“Sau này, đừng có giao thiệp với những đám bạn đó, hạ thấp thân phận”. Tề Tuệ Phân hung hăng nói.“Mẹ, về sau con sẽ chú ý”. Ngôn Hân Đồng ngoan ngoãn gật mắt ác ý lại nhìn về phía Kiều Tịch Hoàn, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc Tịch Hoàn, đêm nay bởi vì cô, mà tôi bị chỉ trích trước mặt Tề Tuệ Phân 2 lần!Cô nhớ kỹ đó cho tôi!Kiều Tịch Hoàn tựa hồ cũng không để ý, cười hết sức đúng mực!Có lẽ, cũng còn lần thứ 3 nữa không chừng ?!Bạn nghĩ sao? Sáng sớm, ở cổng lớn đại viện Cố Hân Đồng ôm mặt, hốc mắt hồng hồng nhìn Tề Tuệ Phân, nét mặt vô cùng ủy khuất“Me…”“Đừng gọi mẹ” Tề Tuệ Phân lạnh lùng nói“Tối qua mẹ còn hoài nghi, có phải đã nghi oan cho con hay không?. Nhưng hôm nay xem như đã nhìn thấy bộ mặt thật của con rồi. Ngôn Hân Đồng con có phải chưa uống thuốc hay không, tối qua còn chưa đủ mất mặt sao, sáng nay còn ăn nói lỗ mãng như thế, không chỉ không lễ phép với chị dâu mà còn sỉ nhục anh chồng của mình. Sự giáo dục của con đi đâu hết cả rồi?”“Mẹ, con cũng là…. Cũng bị chị dâu chọc tức thôi, cô ấy cương quyết muốn dùng xe đưa Minh Lộ đi học, mặc kệ Minh Lý và Minh Nguyệt”“Con bé dùng xe đưa con trai mình đi học thì có vấn đề gì sao?. Nói đến thì tức giận, hai đứa con của cô độc chiếm chiếc xe này lâu như vậy, Minh Lộ vẫn tự mình đi bộ đi học, mẹ còn chưa tìm con tính sổ mà bây giờ con còn đóng vai người ác cáo trạng trước sao?” Tề Tuệ Phân hung hăng nói .Ngôn Hân Đồng dường như không ngờ, Tề Tuệ Phân lại thiên vị Kiều Tịch Hoàn như vậy, thậm chí, người từng thương yêu cưng chiều Cố Minh Lý và Cố Minh Nguyệt lại nói ra những lời như khoảng thời gian ngắn, rõ ràng cô ta không tìm thấy bất cứ từ gì để phản bác, chỉ trừng đôi mắt to đầy ủy khuất nhìn Tề Tuệ Phân.“Sau này, xe này sẽ nhường cho Cố Minh Lộ dùng” Tề Tuệ Phân gằn từng tiếng, tựa hồ không cho phép thương lượng.“Vậy còn Minh Lý và Minh Nguyệt thì sao?”“Trong nhà không phải còn một chiếc xe nữa sao?. Sao này bọn chúng dùng xe đó đến trường đi”“Nhưng mà chiếc xe đó không phải sắp hỏng rồi sao?. Huống hồ trong nhà cũng không còn dư tài xế…”“Đến giờ phút này mà con còn cò kè mặc cả với mẹ sao?. Con có tin mẹ sẽ để Minh Lý và Minh Nguyệt cảm nhận cảm giác mỗi buôi sáng phai thức dậy sớm để lội bộ đi học giống như Minh Lộ không?” Tề Tuệ Phân nhìn Ngôn Hân Đồng, không để lại cho cô ta một chút mặt mũi“Về phần lái xe, nếu như không có thì con tự mình đưa đi”Ngôn Hân Đồng mặc dù bất mãn nhưng mà vẫn cắn môi không dám nói thêm gì nữa, chẳng qua là vẫn dùng ánh mắt ác độc đảo qua nhìn Kiều Tịch Hoàn“Mẹ, mẹ không cần bắt em dâu mỗi ngày thức sớm đưa Minh Lý và Minh Nguyệt đến trường đâu, không nói em dâu không làm được ngay cả con cũng cảm thấy không cần thiết. nhất là em dâu còn có chuyện khác phải làm. Như vậy đi, cứ để lái xe đi theo em dâu đưa Minh Lý và Minh Nguyệt đi học, còn về phần Minh Lộ con sẽ mời lái xe khác” Kiều Tịch Hoàn đảm đương vai trò người tốt nói. Cô biết bây giờ Tề Tuệ Phân đang nóng giận, không bao lâu sau nhất định cũng sẽ tìm tài xế khác cho Ngôn Hân Đồng, cô không cần phải so đo với cô ta. Huống hồ, nhìn người lái xe bên cạnh cô ta rõ ràng đã khiếp sợ rồi, nếu để người lái xe này đi theo cô, vì biểu hiện rộng lượng của mình bà ta nhất định sẽ không từ chối, nhưng trái lại sẽ bị người khác đàm tiếu. Đương nhiên, bây giờ Kiều Tịch Hoàn sẽ để cho người khác chiếm tiện nghi, hôm nay xảy ra cớ sự như thế hiển nhiên có liên quan đến người tài xế này. Với người có cá tính có thù tất báo như Ngôn Hân Đồng, không cần cô phải ra tay, thì người lái xe này cũng không có kết cục Tuệ Phân quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn, hình như có chút không tin vì cô còn nói giúp cho Ngôn Hân Đồng, không chỉ cảm thấy có khí phách của một người con dâu trưởng nên có, mặc dù trong lòng nghi ngờ về sự thay đổi bất ngờ của cô, nhưng rõ ràng rất vui mừng, sắc mặt bà khẽ biến một chút “Chị dâu của con đã che chở cho con như vậy, mẹ cũng không muốn nhiều lời, sau này con tự giải quyết cho ổn thỏa đi”Ngôn Hân Đồng vội vàng gật đầu, nhu thuận nói “Cảm ơn mẹ”Tề Tuệ Phân liếc mắt nhìn Ngôn Hân Đồng, không nói gì nữa, quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn, giọng điệu ôn hòa hơn rất nhiều“Mẹ có hẹn đi làm đẹp, Hoàn Hoàn, nếu như con không có chuyện gì làm, thì đi với mẹ, được không?”“Được ạ” Kiều Tịch Hoàn đồng ý.“Vậy đi thôi” Tề Tuệ Phân ý bảo Kiều Tịch Hoàn đi về phía chiếc Roll-Royce đã đậu cách đó không xa.“Mẹ, hôm nay Minh Lộ không có tài xế, chúng ta đưa Minh Lộ đi học trước rồi đi làm đẹp cũng không muộn được không ạ?”“Trễ một chút cũng không sao, đúng lúc đã lâu rồi mẹ cũng không nói chuyện với Minh Lộ, trách nhiệm của một người bà cũng làm không tốt” Giọng điệu của Tề Tuệ Phân hết sưc vui vẻ, hơn nữa còn yêu thương cười cười với khỉ con tựa hồ có chút thụ sủng nhược Tịch Hoàn vội vàng nắm tay khỉ con còn đang ngẩn người bước lên chiếc xe Roll-RoyceNgôn Hân Đồng nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, cả người tức giận đến run rẩy, cô ta hung hăng nhìn người lái xe, thanh âm ác liệt rống giận nói “Đều là chuyện tốt của ông làm đấy, ông lập tức cuốn đồ ra khỏi đây cho tôi, biến càng xa càng tốt, càng xa càng tốt”Người lái xe kinh hãi nhìn Ngôn Hân Đồng, ông ta biết công việc của mình đã bị mất thật giờ ông ta cảm thấy hối hận vô cùng, ban nãy có mắt không tròng, hiện tại rơi vào kết cục như thế này cũng là lẽ dĩ nhiên!“Còn không cút cho tôi” Ngôn Hân Đồng thét chói xe vội vàng rời Tịch Hoàn! Kiều Tịch Hoàn! Dám chống đối với tôi. Cô cứ chờ đó cho tôi!…Kiều Tịch Hoàn đưa Cố Minh Lộ đến trường trước, sau đó cùng Tề Tuệ Phân đi làm Tuệ Phân quả nhiên là người biết hưởng thụ, rất biết cách chăm sóc, thảo nào bây giờ đã ngoài 50 tuổi, nhưng nhìn cũng không khác những quý bà mới 40 đẹp xong thì đi dạo phố, Kiều Tịch Hoàn và Tề Tuệ Phân mua rất nhiều đồ đắt tiền, cuối cùng bước chân ngừng lại ở một khu chuyên bán lễ phục dạ hội cao cấp, Tề Tuệ Phân nói cứ vào xem những mẫu mới trước, nếu như nhìn thấy mẫu nào tốt, thì cứ đặt trước, lần sau khi tham dự tiệc, có thể trực tiếp gọi người chuyển thẳng đến biệt thự, không cần phải mất thời gian đi chọn Tuệ Phân cẩn thận lựa chọn lễ phục dạ hội, cũng như như số tuổi của bà, không được qua loa, tùy ý, có thể không cần quá hoa lệ nhưng nhất định phải có khuynh hướng nội Tịch Hoàn cũng tùy tiện quan sát khắp nơi, nhưng bước chân bỗng nhiên dừng lại ở một chỗ.“Đại thiếu phu nhân thích bộ lễ phục đó sao?. Cô có thể mặc thử?” Lần trước, người phục vụ bị Kiều Tịch Hoàn làm cho hoảng sợ, bây giờ đối với cô rất cung Tịch Hoàn mím môi, chỉ vào một chỗ trống “Bộ lễ phục lúc trước treo ở đây đâu rồi?”“Đã được khách đến lấy đi rồi”. Người phục vụ giải thích “Thật ra bộ lễ phục ấy treo ở đây cũng không may mắn, bởi vì bộ lễ phục ấy là chuẩn bị cho hôn lễ của Hoắc tiểu thư, nhưng cô cũng biết cô ấy vừa mất trong tai nạn giao thông…”“Là Tề Lăng Phong đến lấy đi sao?” Kiều Tịch Hoàn trực tiếp ngắt lời hỏi.“Sao đại thiếu phu nhân lại biết?” Người phục vụ sau khi kinh ngạc mới tự nhiên nói“Cũng đúng, vị hôn phu của Hoắc tiểu thư chính là Tề tiên sinh. Nhưng mà không phải Tề tiên sinh đích thân đến lấy, có lẽ ngài ấy sợ thấy vật sinh tình, trước đây Tề tiên sinh đối xử với Hoắc tiểu thư tốt lắm, từ trước đến nay, tôi chưa từng thấy một người đàn ông nào yêu một người phụ nữ như vậy, Hoắc tiểu thư bỗng nhiên qua đời, Tề tiên sinh hẳn là rất đau lòng, sợ là ngài ấy sẽ không gượng dậy nổi…”Kiều Tịch Hoàn nở nụ cười!Nếu nhìn kĩ sẽ thấy là một nụ cười châm khắc ấy, cười đến mức rơi nước mắt!Tề Lăng Phong, anh nhìn xem, anh diễn xuất thật hay, toàn bộ mọi người trên thế giới đều bị anh lừa gạt. Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Ân Ngận Trạch Thể loại Ngôn tình Tình trạng Hoàn thành Số chương 367 Nguồn Medoctruyenchu Lượt đọc 161,969 Cập nhật 25/08/2021 Một cô nàng xinh đẹp nhưng lại yểu mệnh, bị tai nạn mà chết năm 28 tuổi. xuyên vào một người phụ nữ đang là con dâu cả trong một gia đình thượng danh phận lớn thật nhưng nàng luôn bị xem là ngực to não nhỏ. Đã thế chồng còn bị tàn tật. Còn gì xui xẻo hơn sau xuyên không nữa chăng? Advertisement Last edited 07/08/2021 Sau đó có người bổ sung nói, “Công việc cần một tâm tình vui vẻ, cứ không thoải mái tiếp như vậy, không chỉ ảnh hưởng đến tiến độ của hạng mục này, càng ảnh hưởng đến chất lượng của hạng mục.”“Hạng mục này đã từng thay thế quản lý. Hơn nữa tôi cũng không cảm thấy Dụ Lạc Vi không thích hợp.” Kiều Tịch Hoàn gằn từng mặt của mọi người đều vô cùng khó không có ai, cho dù độc đoán đi nữa, cũng sẽ không một mực chắn chắn như vậy ở trước mặt nhiều người như thế, “Chuyện ngày hôm nay tôi muốn kết thúc ở đây, nếu như còn có người dị nghị, hoặc không phối hợp, có thể nộp đơn từ chức cho tôi, tôi phê chuẩn bất cứ lúc nào.”Quản lý phòng ban trợn mắt há mồm, hoàn toàn không ngờ, Kiều Tịch Hoàn cường thế như thể đột nhiên ngồi lên chức trợ lý giám đốc phòng thị trường, tất cả mọi người đều biết Kiều Tịch Hoàn có bối cảnh, chỉ có mấy lần bộc lộ ra năng lực ở đây mà thôi, nhưng cũng khiến cho người ta cảm phục, nhưng bây giờ, cá tính độc đoán như vậy, quả thật khiến cho người ta khó có khả năng tiếp không biết vì sao, khí thế của cô, không ai nói thêm một chữ nữa.“Dụ Lạc Vi, hội nghị của cô kết thúc chưa?” Kiều Tịch Hoàn hỏi Dụ Lạc Vi giờ phút này dường như cũng có phần trố mắt vẫn cho rằng Kiều Tịch Hoàn sẽ thuận thế để cho cô rời khỏi chức vị ngờ Kiều Tịch Hoàn không hề nghĩ ngợi, trực tiếp phủ ra thì, mục đích của cô chính là bị rời biết rất rõ ràng, cô không có năng lực này, cô chính là muốn làm danh tiếng của Kiều Tịch Hoàn rất xấu, cô chính là muốn khiến cho Kiều Tịch Hoàn ở Cố thị, càng ngày càng không có cách nào đặt khư cố chấp như vậy, dường như không kém kết quả mà cô muốn bao thầm cười độc ác, ngoài mặt điềm đạm đáng yêu nói, “Đã phân chia xong rồi.”“Vậy tan họp, cô đi theo tôi tới phòng làm việc.” Kiều Tịch Hoàn ném lại một câu, sải bước rời Lạc Vi vội vàng đi theo Kiều Tịch Hoàn tới phòng làm lại các trưởng phòng ban khác không Tường cũng ngồi giữa những người này, anh cũng biết Kiều Tịch Hoàn như vậy sẽ chỉ mất lòng người, nhưng không biết vì cái gì, giống như chính là cảm thấy, Kiều Tịch Hoàn làm như vậy, nhất định có mục đích của cô, tuyệt đối không nông cạn như suy nghĩ của những người vươn vai một cái, mở miệng nói, “Cuộc sống luôn phải trôi qua, đừng vì một hai người như vậy huyên náo không vui, mọi người nhanh đi làm việc đi, làm xong sớm một chút tan việc sớm một chút! Tối nay nhất định, là tiết tấu phấn đấu đến rạng sáng.”Các trưởng phòng ban tức giận bất bình, vẫn tốp năm tốp ba rời Tịch Hoàn ngồi trên ghế làm việc của mình, Dụ Lạc Vi khóc đỏ mắt, nhìn về phía Kiều Tịch Hoàn, còn đang không ngừng nức nở.“Mỗi lần gặp phải chuyện đều khóc, cô cảm thấy có thể giải quyết được vấn đề gì sao?” Kiều Tịch Hoàn hỏi cô Lạc Vi cắn môi, đang cố hết sức khống chế mình.“Lúc này tôi không dạy cô đi đối phó với nhóm lão già kia như thế nào, nhưng mà Dụ Lạc Vi, nếu như cô thật sự muốn ở lại Cố thị có phát triển tốt, thì phải làm thỏa đáng cho tốt hạng mục này.” “Vâng.” Tiếng khóc thút thít của Dụ Lạc Vi nhỏ xuống, đáp lại.“Lau khô nước mắt của cô đi, đi ra ngoài.” Kiều Tịch Hoàn lạnh lùng Lạc Vi gật đầu, rời bóng lưng Dụ Lạc Vi, Kiều Tịch Hoàn hít sâu, tùy ý dựa vào chỗ ngồi, nhìn lên trần vừa rồi mình độc đoán, tuyệt đối lại trở thành một nhược điểm của người nào điểm mâu thuẫn càng lên cao, người đang âm thầm điều khiển, càng có thể lộ ra nhược mắt cô đảo một cái, nghĩ đến lời nói mới vừa rồi đã bỏ lại ở trong phòng nói có người từ chức, người công tác ở Cố thị lâu như vậy, lại thật vất vả mới leo lên được chức trưởng bộ phận, có rất ít dũng khí này, cho nên cô cũng không lo lắng làm lòng người lọa, cô lo lắng chính là, hạng mục này trong “Vô ý” lại “Thuận nước đẩy thuyền” gặp phải nhiều mâu thuẫn nội bộ như vậy, sau một tuần lễ, khẳng định không đưa ra nên, lần này, cô cần hợp tác với Tề Lăng khi trở thành đối thủ cạnh tranh, một lần hợp tác trái lương ngồi thẳng người lên, mở laptop ra, gõ bàn tình huống thời gian cấp bách như thế, cô quả thật không thể trì hoãn mỗi giây mỗi tan Tịch Hoàn nhìn đồng hồ, mở cửa phòng làm việc cửa phòng, cả phòng ngồi quy củ, không ai tan việc, tất cả mọi người đều theo đuổi phương cô xuất hiện ở cửa thì người trong văn phòng đều ngước mắt lên nhìn cô, sau đó lại cúi đầu làm đứng lên từ chỗ ngồi của mình, “Quản lý Kiều tan ca sao?”“Ừ.” “Nhưng mà mọi người…” Milk nhỏ giọng nhắc nhở.“Tôi có việc bận. Hơn nữa. Tôi chỉ cần lấy kết quả phương án cuối cùng là được. Những chuyện khác giao cho Dụ Lạc Vi tới xử lý.” Rõ ràng chính là, tiết tấu giao quyền há mồm định nói gì, cuối cùng cái gì cũng không nói nhìn quản lý Kiều sải bước rời ra thì, tất cả mọi người đều biết Kiều Tịch Hoàn làm như vậy không ổn, làm lãnh đạo cùng làm thêm giờ dường như có thể lôi kéo lòng người, nhưng quản lý Kiều lại đi như chuyện đương nhiên như có cả mọi người đều hiểu, quản lý Kiều không thể nào không nên, quản lý Kiều làm như vậy, nhất định có mục đích của trở lại vị trí của mình, cùng làm thêm giờ với mọi Tịch Hoàn vào thang cả mọi người hiểu chuyện, cô không thể nào không giờ cô chỉ đang đợi, chờ đợi có vài người, tự chui đầu vào lưới mà chính cô còn có rất nhiều chuyện, không nên trì hoãn trên mím vào xe Vũ Đại lái, “Đi khách sạn lớn Giang Hoàng.”“Được.” Vũ Đại lái xe rời khỏi Cố chỗ thật cao trên tòa nhà Cố thị, xuyên qua xuống dưới đất, một tầm mắt thâm thúy xảo Tử Hàn nhìn chiếc xe kia rời đi, xoay người trở lại chỗ miệng đột nhiên cười một tiếng ác Tịch Hoàn, tôi cũng không tin, dưới tình huống trong ngoài vây đánh, cô còn có thể, thuận buồm xuôi gió như thế!Khách sạn lớn Giang Tịch Hoàn trực tiếp đẩy cửa phòng bao đã xác định chân đột nhiên dừng lại một chút, nhìn bố trí cả phòng, khóe miệng mấp máy, cô đảo mắt nhìn người đàn ông mặc âu phục màu trắng ngồi trên ghế phía trước, giờ phút này đang nâng nụ cười đẹp mắt, thâm tình nhìn mình. dieendaanleequuydonnThâm từng bị luân hãm bởi vì tầm mắt giờ ngược lại cảm thấy, vô cùng châm chọc.“Thế nào, không thích phong cách như vậy.” Chân mày người đàn ông mặc âu phục màu trắng giương nhẹ, giọng nói cuốn hút mang theo ý cười nhàn Tịch Hoàn mím nhà như sao, làm nổi bật lên từng tia sáng, mộng ảo và thần bí giống như dải ngân hà, trong phòng treo khinh khí cầu hình trái tim màu hồng lơ lửng, nhìn kỹ, phía trên dường như còn có một chữ “Hoàn”. Mà trong phòng bao phong cách lãng mạn như thế, chính giữa phòng là một bàn ăn thủy tinh hình chữ nhật loại nhỏ, phía trên đặt nến đỏ chân cao, ở giữa bàn ăn để một bó hoa hồng màu đỏ, một chai Lafite năm 82, hai ly cao cổ, trên chỗ ngồi đặt dụng cụ dùng cơm xa hoa quy củ. Toàn bộ sắc thái, mê người đến khiến lòng người say mê, còn tan nát cõi Tịch Hoàn nói, là lòng thù thẳng thắn nhìn Tề Lăng Phong, nhìn anh ta cầm bó hoa hồng màu đỏ xuất hiện ở trước mặt cô, sắc thái cả căn phòng tôn lên phong cách khí vũ hiên ngang của anh ta, nhìn lại hài hòa như vậy, duy mỹ như đột nhiên nhớ tới khi bọn họ cầu lần kia, chính là như nói, là do một tay Sở Dĩ Huân sắp tay sắp xếp hành vi lãng châm chọc, từng chút một hiện lên bên môi Kiều Tịch Hoàn, câu chữ lạnh lùng mở miệng nói, “Sở Dĩ Huân còn chưa chết được bao lâu.”Đường cong cánh môi đẹp mắt của Tề Lăng Phong dường như cứng ngắc, không chút để ý nói, “Đúng vậy, hài cốt còn chưa lạnh.”Ai, có thể nói lời tàn nhẫn này, nói như chuyện đương thế giới này trừ Tề Lăng Phong ra, sẽ không có người đàn ông thứ cất bước chân, bước qua thân thể anh ta, rời đi, đi về phía bàn ăn, ngồi Lăng Phong giống như cũng không cảm thấy lúng túng, anh tùy ý ném bó hoa hồng kia vào thùng rác bên cạnh, rất tự nhiên ngồi đối diện Kiều Tịch nhìn cô, cười đến rất anh tuấn, anh nói, “Hủy đi.”Lời vừa dứt, trong phòng vốn mang phong cách lãng mạn trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là ánh sáng đèn treo thủy tinh, khí cầu màu hồng lơ lửng trên trần nhà trong khoảnh khắc đó giống như cũng không có quy luật nổ tung toàn bộ. Tất cả, đều giống như trong nháy mắt, tan thành mây khói.“Tôi nghĩ em cũng sẽ không thích.” Làm những điều này, Tề Lăng Phong vẫn có dáng vẻ đương nhiên, khí vũ hiên ngang, khóe miệng anh cười nói, nhàn nhạt nói, “Cũng may, không phí tâm tư, lấy ra tư tưởng mà thôi.”Kiều Tịch Hoàn chỉ nhìn anh ta, nhìn anh ta tự biên tự diễn.”“Mang thức ăn lên.” Kiều Tịch Hoàn đó, lục tục, bắt đầu mang thức ăn bò bít tết thượng hạng, rượu đỏ thơm và tinh thời khắc này, bên tai giống như vang lên âm thanh du dương của Tịch Hoàn hơi đảo mắt, nhìn violin trình diễn ở trong góc.“Đây không phải chuẩn bị vì em, cá nhân tôi thích.” Tề Lăng Phong nói, “Con người của tôi luôn đối xử với mình không tệ.” Kiều Tịch Hoàn cười thật đối xử với mình không cúi thấp mắt, cầm dao nĩa lên, cắt thịt bò bít tết, lịch sự mà tao phòng dường như chỉ có tiếng violin kéo, hai người ăn bữa ăn tây, yên lặng không nói Lăng Phong lau miệng, nhìn Kiều Tịch Hoàn ở đối diện vẫn cúi thấp mặt, nghiêm túc ăn thịt bò bít tết, “Sức nhẫn nại của em quả thật lợi hại hơn bất kỳ ai, lâu như vậy, em có thể không mở miệng nói một chữ, về hợp tác.”Kiều Tịch Hoàn ngước mắt nhìn anh ta, hơi cúi mắt xuống, “Con người của tôi luôn đối xử với mình không tồi, trước khi chưa lấp đầy bụng, không muốn nghĩ tới điều gì khác.”“Em luôn khiến cho tôi, kinh ngạc như vậy.” Tề Lăng Phong cầm ly rượu đỏ, lẳng lặng thưởng thức.“Bằng không, làm sao có thể khơi lên hứng thú của anh?” Chân mày Kiều Tịch Hoàn khẽ nhíu Lăng Phong cười vậy, hứng bên lần nữa yên Tịch Hoàn giống như ăn xong rồi, để dao nĩa xuống, cô lau khóe miệng một cái, nhìn Tề Lăng Phong, "Về hợp tác, như thế nào?"Tề Lăng Phong để ly rượu xuống, đột nhiên đứng lên, đi về phía cô, khom người, "Nhảy một điệu như thế nào?""Nhảy xong rồi, là có thể nói chuyện?""Tôi cũng nghĩ thế." Tề Lăng Phong ưu nhã cao Tịch Hoàn nhìn lòng bàn tay sạch sẽ của anh ta. Cô rất bài xích đôi tay tay tàn nhẫn giờ phút này, cô để tay mình lên, sau đó ôm nhau, trong giai điệu êm tai của violin, đi theo giai điệu, lắc cách giữa hai người rất đến nỗi, cô có thể ngửi thấy được mùi nước hoa nhàn nhạt trên người Tề Lăng Lăng Phong cố ý phun nước ngược lại không dị ứng với nước hoa của đàn ông, nhưng mà ở một khắc kia, lại đột nhiên cảm thấy, mùi nước tắm rửa trên người Cố đại thiếu, càng làm cho cô mê miệng cô giương nhẹ, trong một khắc kia bỗng nhiên cười một Lăng Phong nhìn nụ cười trên môi cô, "Chuyện gì vui vẻ như vậy?"Kiều Tịch Hoàn ngước mắt nhìn anh ta."Tôi nghĩ không phải bởi vì tôi, em mới có thể lộ ra nụ cười như vậy." Tề Lăng Phong rất khẳng định, nhưng trên mặt lại không có một chút thất vọng, chỉ như đang trình bày sự thật mà thôi."Tôi nghĩ, nếu như anh còn không nói, tôi muốn về nhà." Kiều Tịch Hoàn dừng bước lui ra, vẫn duy trì khoảng cách xa Lăng Phong nhìn Kiều Tịch Hoàn, cảm nhận một khắc kia cô đột nhiên rời khỏi ngực của mình, mất giác mất mát, thoáng qua rồi biến chưa bao giờ để ý khẽ cười, nói, "Được, chúng ta nói chuyện một chút."

truyện làm con dâu cả thật khó