thế thân từ chối chuyển chính thức
Thời gian di chuyển đi dự kiến trong khoảng từ 19/11/2022 - 21/12/2022. và có thể thay đổi theo lịch thi đấu World Cup 2022 chính thức từ FIFA. Khách hàng trúng thưởng không được mua bán, chuyển giao, chuyển nhượng, cho, tặng các giải thưởng dưới bất kỳ hình thức nào
Thốt nốt An Giang, thức quà quý giá đến từ thiên nhiên. Thốt nốt là đặc sản nổi tiếng chỉ có thể tìm thấy ở vùng đại ngàn sông nước mà bạn không nên bỏ lỡ khi có dịp du lịch An Giang. Từ bao đời nay, thốt nốt đã được mệnh danh là món quà quý do thiên nhiên ban
Bạn đang đọc bộ truyện Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức tại truyen35.com. Này mình tính tròn tỷ giá 3.500đ "Tính đi tính lại, xe này là sáu nghìn một chiếc mới đúng chứ?"
Thất bại hun đúc bản lĩnh cho những doanh nhân thành công như tỷ phú Phạm Nhật Vượng, Jack Ma. Như Brian Tracy từng nhận xét: "Khả năng của bạn kiên trì trong việc đối mặt với những thất bại và thất vọng là mức độ niềm tin của bản thân bạn và khả năng thành công của bạn".
Trung Quốc vừa chính thức hóa một giải pháp thay thế cho GitHub (dịch vụ quản lý phần mềm và lưu trữ web của Mỹ) đang Gitee cam kết của anh ấy đối với điều này, khi đối mặt với sáng kiến giải phóng bản thân khỏi các công nghệ của Mỹ. Gitee nó không phải là mới vì nó đã được khoảng 7 năm ở Trung
Site De Rencontre De Femme Gratuit Somme 80. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để 48 Thảm không dám nhìn Edit + Beta Ruby - Ngày thứ ba đi làm, cuối cùng đến trưa Tiết Doanh Song không bị đuổi về nhà vì cả ngày hôm nay giáo sư Mã chưa đến văn hôm trước Tiết Doanh Song vừa phải quét dọn, vừa phải soạn mục lục cho sách, mục lục thật sự soạn quá vội vậy cậu bỏ ra một ngày, sắp xếp lại sách vở từ sau lúc giáo sư Mã đi làm, Tiết Doanh Song đã soạn xong mục lục một lần Doanh Song cầm tài liệu được soạn thảo lại, tiến lên "Thầy, em đã làm lại mục lục, có nhiều chỗ muốn xác nhận với ngài..." Giáo sư Mã không thèm nhìn tới, nói "Lấy thùng giấy đựng sách? Coi được hả?" Giáo sư Mã đang nói, Tiết Doanh Song bèn nghe thấy tiếng động truyền đến từ bên cạnh thấy mấy sinh viên đang góp sức khiêng một tủ sách vào cửa, giáo sư Mã đi lên, chỉ huy "Để đây! Nhẹ chút! Tục tằn thô bạo!" Giáo sư Mã nói xong quay đầu trừng Tiết Doanh Song "Còn không mau chuyển mấy cái thùng rách của mày sang một bên!" "Vâng!" Tiết Doanh Song vội vàng đi lên, di chuyển toàn bộ những thùng giấy được chất ngay ngắn bên vách tường giờ sau, giá sách mới vào chỗ, sách ban đầu được đặt trong thùng, cũng được dời toàn bộ đến giá sư Mã nhìn phòng làm việc lại thay đổi một diện mạo mới, hài lòng "Hừ hừ" hai liếc Tiết Doanh Song, quan sát phản ứng Tiết Doanh biết rằng, giá sách mới được mang đến, sách vở được sắp xếp lại lần nữa, đại biểu cho toàn bộ công việc mà Tiết Doanh Song làm hai ngày nay là uổng muốn nhìn thử Tiết Doanh Song sẽ phản ứng thế nào, chuẩn bị nhìn Tiết Doanh Song lộ ra một chút không kiên nhẫn, thì sẽ giáo huấn tên nhóc này một mà ông nhìn sang, chỉ thấy Tiết Doanh Song vẫn cười hì hì, dường như không bị ảnh hưởng chút Doanh Song tháo thùng giấy không ra gấp lại, dọn ra bên ngoài, tiếp đó lại chạy tới "Thầy, vậy em soạn mục lục lại lần nữa được chứ? Lúc trước em đã nhập thông tin sách rồi, sắp xếp lại lần nữa, rất nhanh là xong." Bất kể làm thế nào, Tiết Doanh Song vẫn là dáng vẻ tràn đầy hăng hái, giáo sư Mã lần này cũng không biết phải làm gì tức giận nói "Đợi lát rồi làm, có mấy cuốn sách tao không cần nữa, có mấy cuốn cần sắp xếp lại, đợi làm xong mấy thứ này, mày lại đi làm cái mục lục nhỏ của mày." Tiết Doanh Song "Được!" Không thể không nói, mục lục của Tiết Doanh Song vẫn là có công sư Mã đối chiếu mục lục, khoanh tròn một số sách cần loại bỏ, bảo Tiết Doanh Song lấy chúng từ giá sách sư Mã lại sắp xếp lại bảng phân loại do Tiết Doanh Song thực hiện, trên miệng ông càm ràm "Làm phân loại quái quỷ gì không biết, phân linh ta linh tinh, đã đọc sách chưa vậy?", trên tay lướt lướt vài nét bút, sửa đổi nội dung."Cầm lấy, sắp lại." "Được!" Sau khi phân loại lần nữa, Tiết Doanh Song lại tốn một ngày để sắp xếp xếp xong, phòng làm việc lại càng có trật tự hơn so với lần đầu tiên thu dọn cách đây hai thành quả trước mắt, Tiết Doanh Song rất có cảm giác thành nhìn thời gian cũng gần đến giờ rồi, chuẩn bị tan việc. Bỗng nhiên, cậu phát hiện trên bàn nhỏ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện chiếc hộp giữ nhiệt mà hôm đó cậu để bước lên phía trước, nhẹ nhàng xách trống trơn! Cậu nhìn giáo sư Mã đang ngồi đọc sách trước bàn làm việc, cẩn thận hỏi "Thầy, mùi vị lê hấp đường phèn được chứ?" Giáo sư Mã không để ý tới cậu, vài giây sau, sau quyển sách mới truyền đến giọng nói trầm thấp của giáo sư Mã "Thiếu ngọt." Tiết Doanh Song mừng rỡ "Vậy lần sau em làm ngọt một chút!" Tiết Doanh Song phấn khởi bừng bừng mà Doanh Song đi rồi, giáo sư Mã để sách xuống, vẻ mặt xem chuyện vậy cũng vui được, thật không có tiền đồ! * Từ sau khi ra ngoài làm việc, mỗi ngày Tiết Doanh Song tan việc đều muốn trò chuyện cùng Hình Vân một hồi, chủ đề của hai người còn nhiều hơn cả lúc Doanh Song kể chuyện hôm nay thay giá sách cho Hình Vân nghe, Hình Vân nghe xong trực tiếp nhíu mày "Vậy công việc hai ngày nay em làm không phải phí công sao?" Tiết Doanh Song "Cũng không hoàn toàn vô ích, sau đó vẫn có công dụng không nữa coi như vô ích thiệt đi, vậy cũng không sao." Hình Vân "Em không tiếc à?" Tiết Doanh Song "Tại sao phải tiếc? Cũng không phải không được lãnh lương." Hình Vân "..." Hình Vân cảm thấy con người Tiết Doanh Song thật thú vị, vừa có thể toàn tâm toàn ý mà nỗ lực, nhưng đồng thời lại vô cùng yêu tiền, quả thực là một người vừa có lý tưởng lại vừa thực tế."Cũng đến giờ rồi, tôi phải học bài đây." Tiết Doanh Song làm việc thì làm việc, học hành cũng không bị sa sút, tán gẫu một hồi, liền vào phòng học thật Hình Vân còn muốn trò chuyện thêm với cậu, nhưng cũng không dám làm phiền việc học của cậu, suy nghĩ một chút, dứt khoát gọi điện thoại cho Bạch Khiêm Dịch."Gì đấy?" Đầu bên kia điện thoại, âm thanh Bạch Khiêm Dịch mơ hồ không rõ, "Tiết Doanh Song đâu?" "Học bài rồi." Hình Vân hỏi, "Cậu vừa ngủ dậy?" "Hôm qua bận đến ba giờ mới ngủ, mệt chết được...!thôi bỏ đi, tôi dậy rồi." Bạch Khiêm Dịch giữ vững tinh thần, "Gần đây cậu và cậu ấy tiến triển sao rồi?" "Không có tiến triển gì lớn, chỉ là trò chuyện thường xuyên hơn." "Quả nhiên." Chuyện Hình Vân muốn tỏ tình với Tiết Doanh Song, Bạch Khiêm Dịch sớm đã biết, cũng vẫn luôn chờ tin tốt lành từ Hình đó y không đợi được tin tức của Hình Vân, trong lòng biết chuyện chắc là không thành cũng không dám lập tức truy hỏi, một mực đợi đến trước lúc này, đoán là tâm tình Hình Vân đã bình phục, mới tán gẫu chuyện này cùng Hình Khiêm Dịch "Hôm đó lúc cậu ấy đi thi, tôi đã từng nói với cậu rồi, đừng tự tin như vậy, người ta cũng đâu phải không thích cậu không được xem, bây giờ biến thành như vậy, tôi thấy cậu thì không được rồi." Hình Vân "Tôi biết." Bạch Khiêm Dịch "Biết thì triển khai thế tiến công đi!" Trước đây Hình Vân tán gẫu cùng Bạch Khiêm Dịch, luôn tán gẫu mấy chủ đề tình yêu trai gái, nói tràng giang đại hải, bây giờ cuối cùng đã có chút chủ đề đúng đắn, Hình Vân phát hiện lời Bạch Khiêm Dịch thật đúng là không Khiêm Dịch "Tính tình Tiết Doanh Song tốt chứ?" Hình Vân "Đương nhiên." Bạch Khiêm Dịch "Lớn lên dễ nhìn chứ." Hình Vân "Quả thực là nam minh tinh." Bạch Khiêm Dịch "Vậy cậu còn đợi cái gì? Cậu để cậu ấy lên đại học rồi, khẳng định chưa mấy ngày là một đống người dòm ngó cậu ấy với đám người trẻ tuổi đó, cậu ngoại trừ có tiền, có khuôn mặt, có vóc dáng, cậu còn có cái gì có thể so sánh với người khác hả?" Hình Vân "Không phải tôi đang cố gắng đó sao!" Bạch Khiêm Dịch "Cậu dọn cái điệu bộ tổng tài của cậu đi giùm đi, cái mode đó đã ăn hết ngon rồi, bây giờ thịnh hành là mẫu hình chó con làm cho người ta yêu mến." Sau khi trò chuyện kết thúc, Hình Vân đứng dậy đi vào nhà Bạch Khiêm Dịch nói rất có lý, nhưng hắn vẫn không dự định làm như con gì chứ? Hắn không trước Tiết Doanh Song chỉ dùng sự dịu dàng của mình để chinh phục hắn, bây giờ hắn cũng muốn dùng sự trưởng thành và quan tâm của mình, để Tiết Doanh Song nhìn thấy sự thay đổi của hắn! Một tiếng sau, Hình Vân hưng phấn xông vào phòng Tiết Doanh Song."Tiết Doanh Song!" Tiết Doanh Song đang đọc sách, ngẩng đầu thấy hắn đến, lộ vẻ sửng Vân thấy phản ứng của cậu, biết chắc là cậu đang vui Vân đặt dĩa cầm trên tay xuống trước mặt Tiết Doanh Song, cười nói "Mau ăn, tôi gọt hoa quả cho em nè." Tiết Doanh Song "..." Hình Vân "Mau ăn đi, mới gọt xong đó." Tiết Doanh Song "...!Được." Hình Vân "Ăn ngon chứ?" Tiết Doanh Song "Ngon...!Ngon vô cùng..." Hình Vân "Vậy là tốt!" Thấy Tiết Doanh Song ăn hoa quả mình đích thân chuẩn bị, Hình Vân hài nhiên, bày ra sự trưởng thành và tài giỏi của bản thân, mới là phương pháp chính xác nhất."Không làm phiền em học bài nữa, " Hình Vân lại thể hiện sự quan tâm của mình, "Ngủ ngon." Hình Vân đi rồi, Tiết Doanh Song vẫn chưa hết hoảng hồn, run lên vài nãy cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy Hình Vân, suýt nữa bị dọa chết đó, nửa khuôn mặt của Hình Vân còn dính một vết đỏ chưa khô, trên áo sơ mi trắng cũng lốm đốm chấm chỉ như thế, một tay Hình Vân cầm con dao chặt thịt chà bá lửa, chất lỏng màu đỏ trên mũi dao liên tục xuống nhỏ, tay kia thì cầm dĩa nhỏ, trên dĩa nhỏ là một thứ gì đó huyết nhục mơ như boss phản diện vừa giết người moi tim Vân muốn cậu ăn hết, căn bản là cậu không dám nhìn con dao bự của Hình Vân lóe sáng lên, đố cậu dám không rồi, cậu mới nhận ra được cái cục máu chảy đầm đìa đó, hoá ra là mấy miếng thanh long bị cắt nát không cách nào tưởng tượng nổi, lúc sinh thời mấy quả thanh long đó rốt cuộc đã gặp phải điều gì, mà lại biến thành bộ dạng như thảm thương.* Thu dọn xong phòng làm việc, mấy ngày tiếp theo, Tiết Doanh Song vẫn làm việc lặt tuần sau, cuối cùng Tiết Doanh Song đã nghênh đón nhiệm vụ mới của mình."Sửa PPT này lại." Giáo sư Mã ném cho Tiết Doanh Song một cái giảng sắp đến rồi, mấy ngày qua giáo sư Mã đều đang sắp xếp lại phần mềm học tập cho học kỳ rằng ông đã đứng lớp được mấy chục năm, nhưng mỗi học kỳ ông đều đổi mới nội dung dạy học, điều chỉnh một phen, lại đổi mới tài liệu học công việc ông giao cho Tiết Doanh Song lúc này, chính là bước làm đẹp và điều chỉnh cuối cùng cho PPT dạy dù Tiết Doanh Song học lớp online từng xem không ít PPT, nhưng chưa tự mình bắt tay vào làm bao này cậu vừa mở tài liệu ra, nhìn nội dung vốn dĩ là giấy trắng mực đen, thoáng cái đau cả đầu làm từ đâu đây? Cậu nhấn bậy nhấn bạ, cuối cùng cũng tìm thấy mẫu thiết kế đi kèm trong phần mềm, lập tức thở phào nhẹ chọn một mẫu phù hợp, điều chỉnh phông chữ, sắp xếp chữ, rất nhanh đã hoàn thành được một thao tác những file khác y như mẫu đã làm, khoảng chưa đến một tiếng đã điều chỉnh xong tài liệu, trả USB lại cho Mã giáo sư Mã nhíu mày "Nhanh như vậy?" Tiết Doanh Song "Mỗi tài liệu đã chỉnh xong." Mấy ngày qua Tiết Doanh Song làm việc không có chỗ nào chê được, đã mấy ngày giáo sư Mã không được mắng người Doanh Song nói như vậy, giáo sư Mã cũng không nói thêm gì, ông chỉ lấy USB, cắm vào máy tính, kiểm tra ngay lập chưa đến một phút, nét mặt ông liền thay đổi."Mày đang lừa gạt thầy đúng không!" Giáo sư Mã cáu kỉnh Doanh Song hết hồn, không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có thể lắc đầu."Nếu như tao muốn làm kiểu vậy, còn cần tìm mày làm gì?" Giáo sư Mã nói, "Tùy tiện lấy mấy thứ này đi báo cáo kết quả, cái này là thái độ làm việc của mày?" Đã vài ngày giáo sư Mã chưa mắng người, lần này vừa mắng người phải vô cùng dữ trợn mắt "Chỉ tốn tâm tư vào chuyện không đâu, chuyện thật sự nên làm thì làm ba bảy hai mốt! Sao nào, mày dự định cả đời quét dọn pha trà à?" Tiết Doanh Song lắc đầu."Hay là mày chỉ biết quét dọn pha trà?" Tiết Doanh Song vẫn lắc đầu."Lại còn để thầy thấy mày thừa nước đục thả câu lần nào nữa, thì mày không cần đến nữa ha!" Giáo sư Mã rút USB, ném vào Tiết Doanh Song, "Cút!" * Lần đầu tiên kể từ khi làm việc, Tiết Doanh Song cụp đuôi đi nay đúng lúc là Tết Nguyên Tiêu, Hình Vân đã hẹn nấu bánh trôi cùng Tiết Doanh Vân chờ mong ngày hôm nay đã lâu, vì thế còn đặc biệt tan ca là hắn không ngờ rằng, hắn vừa về đến nhà đã nhìn thấy Tiết Doanh Song mặt mày chán nản ngồi trên ghế sô biết Tiết Doanh Song đã lâu như vậy, Hình Vân chưa từng thấy bộ dạng Tiết Doanh Song như tâm Tiết Doanh Song mạnh mẽ đến nỗi suýt nữa có thể nói là khác người luôn rồi, trước đây lúc hắn cố tình gây sự với Tiết Doanh Song, nhiều lắm thì Tiết Doanh Song lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, cũng không mất tinh thần như lúc này."Em sao vậy?" Hình Vân khẩn trương, vội vàng đi tới."Hình Vân, " Tiết Doanh Song thấp giọng nói, "Tôi thật là quá kém cỏi, tôi còn lừa gạt thầy nữa." Sau khi Tiết Doanh Song bị đuổi về nhà, vẫn không hiểu mình rốt cuộc đã làm sai ở phải cậu đã dùng bản mẫu, không phải đã điều chỉnh từ ngữ hay sao? Mãi cho đến khi cậu lên mạng tìm được bài dạy PPT mà trước đây thầy Mã dạy, cậu mới phát hiện mình đã làm được chuyện tốt gì. Bài PPT trước đó, mỗi file được thiết kế xinh xẻo đẹp mắt, phối màu hài hòa, còn có đủ loại tranh minh hoạ phù hợp chủ điểm là, những PPT đó không chỉ đẹp mắt, mà còn thêm nhiều biểu đồ, đồ thị khác nhau, khiến cho nội dung vô cùng rõ ràng, ngay cả Tiết Doanh Song cũng có thể nhìn ra, những PPT mà Tiết Doanh Song làm không hề có mỹ cảm thì không đề cập đến nữa, nội dung bên trong càng qua quýt lỗ mãng, giáo sư Mã cho cậu cái gì, thì cậu bỏ vào hết cái với những tác phẩm tốn toàn bộ tâm tư khéo léo, tác phẩm của cậu vừa nhìn là biết làm không để tâm gì cả, lần này Tiết Doanh Song cuối cùng cũng hiểu tại sao giáo sư Mã lại nổi trận lôi đình rồi."Ôi..." Tiết Doanh Song thở dài nằng nề, "Tôi quá tệ rồi." "Nói lời ngốc gì chứ, " Hình Vân nói, "Em không có kinh nghiệm, làm ra như vậy rất bình thường." "So với người khác, quá xấu thiệt luôn." Tiết Doanh Song lắc đầu."Không sao cả, ai làm lần đầu cũng sẽ làm thành như vậy, trước đây tôi cũng như vậy mà." Hình Vân nói."Thật hả?" Tiết Doanh Song bán tín bán nghi."Đương nhiên rồi." Hình Vân nói, móc máy tính từ cặp làm việc ra, rồi lại mở một file ppt, "Em xem, đây là lúc tôi năm 1 làm đó." Dứt lời Hình Vân lại mở một file khác "Đây là tôi làm hồi năm 4, có phải khác rất nhiều hay không?" Quả nhiên, hai file PPT khác biệt quá nhiều, cái trước qua quýt lỗ mãng, cái sau tiến bộ rõ Vân an ủi "Ngày mai Chủ nhật, tôi cùng làm với em." Nghe thế, Tiết Doanh Song cũng coi như vực dậy tinh thần Vân lại nói "Đi nào, đi nấu bánh trôi, tôi đoán em lại cả ngày không ăn gì rồi." * Cái hai người gọi là bánh trôi, là từ cục mochi* bắt đầu nặn bánh trôi.~ kiểu như làm bột gạo nếp được chế biến sẵn thành từng viên mochi á Tiết Doanh Song mua mochi, lại tự mình làm nhân vừng và nhân thịt, chuẩn bị gói bánh trôi thành hai loại nhân mặn ngoại trừ gói nhân bánh ra, bọn họ còn dự định nặn chút bánh trôi nhỏ, cho thêm vào chè trôi nước đậu Vân nặn bánh trôi tay chân vụng về, trôi nước không phải lớn nhỏ không đều, thì là nhân bánh từ đít chảy ra, xếp cùng một chỗ, thành một đám bại binh nghiêng vó ngã Vân gói được mấy cái, từ bỏ nhìn Tiết Doanh Song vẫn còn hơi buồn buồn, không thích nói chuyện, bèn dứt khoát tóm cục mochi qua, bắt đầu nặn chó nặn mấy con chó xấu ngốc nghếch, thiếu tay thiếu chân, xếp đám chó xấu ra trước mặt Tiết Doanh Song, rồi lại nói với Tiết Doanh Song "Em đừng tự trách, có đôi khi làm PPT còn phải dựa vào thiên phú nghệ thuật nữa, tài năng nghệ thuật của em có thể kém hơn tôi sao?" "Em xem nè, xấu hay không?" Hình Vân chỉ vào một cục mochi nhỏ trên bàn, "Con chó này còn xấu hơn mấy con kia nữa, đứng cũng không thẳng, tứ chi bại liệt mệt mỏi, cái mặt dung tục, vừa nhìn là biết cái thứ không có tiền đồ làm ra thứ này, vừa nhìn là biết rõ không có mỹ cảm." Hình Vân nói như vậy, là để chứng minh tài năng nghệ thuật của mình vô cùng thê mà hắn nói xong, lại thấy Tiết Doanh Song vẻ mặt bị đả Vân "Làm sao vậy?" Tiết Doanh Song "...!Đó là của tôi nặn." Hình Vân "!" Hình Vân hết hồn, lúc này mới phát hiện Tiết Doanh Song cũng đang dùng mochi để nặn mấy thứ đồ Doanh Song cũng đang nặn mấy món đồ chơi nhỏ kỳ quái, Hình Vân nhầm lẫn những món đồ chơi nhỏ đó với con chó xấu của mình rồi!! Nhất thời Hình Vân đổ mồ hôi lạnh, vội vàng nói sang chuyện khác "Kỳ thật cũng rất đáng yêu...!Em nặn gì vậy?" Tiết Doanh Song "...!Anh đó." Trong nhà bếp, mây mù thảm đạm.~ * Chú thíchChè bánh trôi đậu đỏ.
Edit + Beta Ruby-Tuy rằng Hình Vân rất không muốn thừa nhận, nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn chính là thích Tiết Doanh Doanh Song đó, là Tiết Doanh Song mà ban đầu hắn nhìn sao cũng không vừa mắt, là nhóc thế thân thường chọc cho hắn giận gần chết… Hình Vân không dám tin, nhưng sau đó, hắn lại không nhịn được trộm nở nụ hắn chính là thích Tiết Doanh Doanh Song thích hắn, hắn cũng thích Tiết Doanh Song,Bọn họ lưỡng tình tương vậy, Hình Vân lại bật cười, hận không thể lập tức về nhà, nói cho Tiết Doanh Song điều tuyệt vời lúc sau, Hình Vân rời khỏi phòng làm việc, ném camera về cho phòng quan hệ xã quan hệ xã hội xác nhận video, chỉ thấy Hình Vân trong video mặt mày phấn khởi, nói câu chúc mừng lưu loát lại chân nàng không nhịn được nói“Cái này với hồi sáng của anh chênh lệch quá nhiều, anh tìm thế thân giúp anh quay hả?”Hình Vân cong môi “Đương nhiên là tự tôi ra trận Triệu yêu đương thành công, ngày vui như vầy, tôi đương nhiên phải chúc phúc cậu ta rồi.”Phòng quan hệ xã hội không hiểu Hình Vân buổi sáng còn vạn lần không muốn thu video sao đột nhiên lại đổi ý, nhưng vừa ngẩng đầu, chỉ thấy Hình Vân phất tay, rời đi.*Hình Vân không nhịn được, trực tiếp bỏ bê công lái xe, một mạch lấy tốc độ nhanh nhất để về đến nhà, vung đuôi vào bãi đỗ xe.*~ kiểu như đánh lái nhanh vào lane đổ xe á Hắn chạy về phía thang máy, mạnh mẽ nhấn phím mở cửa mấy lần, chạy bước nhỏ tại chỗ chờ thang máy, cửa thang máy mở ra, vào thang máy nhanh như gió, lại mãnh liệt nhấn nút tầng và nút đóng cửa vài lần, suýt nữa nhấn rớt luôn cái tầng, hắn mở cửa, vào nhà, đóng sập cửa, trong vòng ba giây, động tác liền một Doanh Song đâu?Hình Vân nhanh chóng nhìn trái nhìn phải, cuối cùng trực giác nói cho hắn biết, Tiết Doanh Song chính là ở trong xòe móng ra chạy, hận không thể dùng luôn cả bốn chân, có thể nhìn thấy Tiết Doanh Song sớm được một giây nào thì hay giây nghĩ kỹ rồi, đợi đến khi nhìn thấy Tiết Doanh Song, hắn phải ôm lấy Tiết Doanh Song xoay một vòng, sau đó nói với Tiết Doanh Song rằng, anh thích em! Anh cũng thích em!Trong chớp mắt, Hình Vân đi đến trước cửa phòng Tiết Doanh cười tươi, mở sau cửa, chỉ thấy Tiết Doanh Song đang vùi đầu trong Vân đang định bổ nhào qua, bỗng nhiên hắn phanh lại, dừng lại sau lưng Tiết Doanh Tiết Doanh Song biết mình cũng thích em ấy, khẳng định là vui lúc đó vui quá, ảnh hưởng việc học tập thì làm sao đây? Kỳ thi sắp đến Vân nhịn xuống, trở về bên cạnh nắng chiều chiếu trên người Tiết Doanh Song, chiếu khắp người Tiết Doanh Song hiện lên đầy ánh sáng nhu Vân nhìn nét mặt chuyên chú của Tiết Doanh Song, không ngừng suy nghĩ ngọt ngào trong lòng Ánh mắt mình thật tốt, thích một người cố gắng học không muốn quấy rầy sự yên lặng này, nhẹ nhàng đóng cửa lại.“Làm gì lén lén lút lút đó?” Vừa đóng cửa lại, giọng nói Bạch Khiêm Dịch bèn âm u truyền đến từ sau Vân nhìn y một cái, mặt lộ vẻ khinh thường, nói “Nói cậu cũng không hiểu.”Bạch Khiêm Dịch “?”Chuyện yêu đương, đứa không có bồ như cậu là sao mà hiểu được?*Hình Vân hạ quyết tâm không nói cho Tiết Doanh Song ngay bây giờ, nhưng hắn lại không thể chịu được ngứa ngáy trong là nói cho Bạch Khiêm Dịch nghe, chuyện như vậy nên nói cho bạn thân này hắn đã xác định rõ, cảm giác của mình đối với Bạch Khiêm Dịch không phải tình rất thích Bạch Khiêm Dịch, Bạch Khiêm Dịch sẽ là người bạn tốt suốt đời của hắn, nhưng Bạch Khiêm Dịch không thể khiến trái tim hắn đập thình lẽ hắn nhìn thấy Bạch Khiêm Dịch cũng sẽ cười, nhưng không phải là nụ cười của sự ngượng ngùng xen lẫn hạnh là hắn cũng hiểu rõ, trước đây hắn có sự ngộ nhận về tình cảm của mình, cuộc gặp gỡ của hắn và Tiết Doanh Song thoát không khỏi liên quan cùng Bạch Khiêm Khiêm Dịch không phải kẻ ngu, không thể nào không này nếu đã nhắc tới, thật là lúng Vân nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định trước tiên không nói gì nữa, tất cả đợi đến lúc Tiết Doanh Song thi xong rồi hãy Vân ngồi dậy, cầm một cái gối ôm đặt nó phía bên kia giường đôi, rồi lại để gối ôm nằm trên cái gối đầu, đắp chăn bông và gối ôm nằm sánh vai trên giường, nghĩ thầm sau này hắn và Tiết Doanh Song bên nhau, bọn họ sẽ ngủ chung trên chiếc giường giống như vậy, nên phải luyện tập trước mới vậy, Hình Vân lại cười vui vẻ.*Mấy ngày nay, Tiết Doanh Song cảm thấy rõ là Hình Vân có gì đó sai tối, lúc Bạch Khiêm Dịch giúp Tiết Doanh Song làm bài ôn tập cuối cùng, nói “Tôi cảm thấy Hình Vân gần đây hình như hơi bị bệnh.”Tiết Doanh Song gật đầu “Cứ cười miết.”Bạch Khiêm Dịch không cách nào chấp nhận “Hồi nãy tôi nhìn thấy cậu ta ngồi trên ghế sô pha, đang nói chuyện với cái gối.”Tiết Doanh Song “…”Bạch Khiêm Dịch “Cậu ta còn hỏi cái gối có muốn chơi trò chó với chủ nhân không, đó là cái gì?”Tiết Doanh Song “… Tôi không biết.”“Thôi bỏ đi, mặc kệ cậu ta, cậu đọc sách của cậu, thi bài thi của cậu.” Bạch Khiêm Dịch nói, “Kỳ thi đơn giản như vậy, cậu dám rớt thử xem.”Tiết Doanh Song gật đầu, không phân tâm là kỳ thi đại học đầu tiên của cậu, cậu bất kể sao cũng phải đậu trong lần này, hơn nữa còn phải đậu với số điểm cao.*Trong nháy mắt, đã đến ngày thi đại học đầu đầu, Tiết Doanh Song vốn định giống như lần trước, book nhà trọ gần trường thi hai mà Hình Vân nói gì cũng muốn đưa cậu đi, cậu cũng chỉ có thể nghe xe, không chỉ Hình Vân đến, mà ngay cả Bạch Khiêm Dịch cũng đường đi, Bạch Khiêm Dịch lải nhải không yên “Cậu vô thi phải đọc đề kỹ rồi làm nha, tô đáp án cẩn thận, đừng lem ra ngoài.”Hình Vân im lặng “Em ấy cũng không phải lần đầu tiên đi thi, cần sao?”Bạch Khiêm Dịch không nói phút sau, Hình Vân nói “Kiểm tra xem đã mang đủ bút hay chưa, còn có giấy dự thi, em nhìn lại xem.”Bạch Khiêm Dịch “…”~ Ruby Tâm lý phụ huynh đưa con em mình đi thi ĐH đó =Đến địa điểm thi, ngoài trường thi chật kín thí sinh và người nhà, cho dù lúc này là trời mùa đông tháng một, trường thi lại toát ra một bầu không khí ngột Vân hơi lo lắng, quay đầu, chỉ thấy vẻ mặt Tiết Doanh Song bên ngoài xe vẫn bình tĩnh lật sổ ghi chép như muốn xuống xe ôm Tiết Doanh Song, nhưng cuối cùng nhịn được, không quấy gian cũng gần đến giờ, Tiết Doanh Song phất phất tay cùng bọn họ, rời đi.“Tên nhóc này thật đúng là thoải mái.” Bạch Khiêm Dịch cũng nhìn bóng lưng Tiết Doanh xong, y lại nhìn về phía thí sinh khác, bắt đầu bới móc đủ điều “Cậu xem, cái người đó mặt mày căng thẳng thành như vậy, nhìn là biết không học bài!”“Đó, người còn đang chơi điện thoại đó, thôi bỏ thi cmn luôn đi?”“Còn đằng kia nữa, vẫn đang lật sách, tôi thấy chính là nước tới chân mới nhảy!”Bạch Khiêm Dịch bình phẩm từng người, cuối cùng đưa ra kết luận “Tôi thấy Tiết Doanh Song coi như được nhất.”Hình Vân liếc mắt nhìn y “Cậu chỉ biết khoác lác học trò cưng của cậu.”Bạch Khiêm Dịch nói “Học trò cưng gì? Chẳng qua là dạy học giết thời gian mà nghĩ tới sau này không cần nhìn thấy mấy cái bài mẫu giáo đó nữa, tôi vui muốn chết.” Hình Vân lười châm biếm Bạch Khiêm Dịch nói một đường nghĩ một nẻo, hắn nhìn bóng lưng Tiết Doanh Song càng ngày càng nhỏ, trong lòng không ngừng cổ vũ cho Tiết Doanh Song.“Cậu nên nhìn ánh mắt của mình kìa, tình yêu sắp tràn bờ đê rồi đó.” Bạch Khiêm Dịch đột nhiên kinh ngạc quay đầu, cùng Bạch Khiêm Dịch nhìn nhau.” Cậu… Làm sao cậu biết?” Hình Vân sửng sốt.“Sao tôi không biết?” Bạch Khiêm Dịch cạn lời, “Đã sớm biết cậu thích cậu ta rồi.”“Rất rõ?”“Người sáng suốt đều nhìn ra được.”Hình Vân lúng túng, một tay hắn đỡ trán chống vào vô lăng, mặt sắp đỏ lên, hắn cho là mình che giấu rất khá, không ngờ lại rõ ràng như không dám nhìn Bạch Khiêm Dịch, thấp giọng nói “Ngại quá, vẫn chưa chính miệng nói cho cậu biết.”Bạch Khiêm Dịch cười nói “Chuyện thường tình, không cần xấu hổ.”“Hơn một tháng qua, tôi phát hiện Tiết Doanh Song thật sự là một người rất tốt.” Bạch Khiêm Dịch chân thành nói, “Dịu dàng, nghiêm túc, sẵn lòng nỗ lực.”“Em ấy vẫn luôn rất tốt.”“Vì vậy cậu phải biết quý trọng đó, đừng để người ta làm trợ lý nữa, quang minh chính đại một chút.” Bạch Khiêm Dịch nói, “Yêu cậu ấy đường đường chính chính.”Hình Vân nhìn Bạch Khiêm Dịch, hai người nhìn nhau, có một số chuyện ngầm hiểu lẫn cùng Bạch Khiêm Dịch vươn tay vỗ vai Hình Vân “Cậu có thể tìm được người mình thích, tôi thật sự rất vui.”Hình Vân hỏi “Bạch Khiêm Dịch, người giống như tôi vậy, có thể yêu một người được sao?”Bạch Khiêm Dịch đáp “Cậu có thể.”Bạch Khiêm Dịch lại hỏi “Định lúc nào tỏ tình?”Hình Vân nói “Đợi công bố thành tích thi vậy, đến lúc đó song hỷ lâm môn.”Bạch Khiêm Dịch nói “Song hỷ gì? Kỳ thi của cậu ấy là nhất định đậu, cậu tỏ tình có thể thành công hay không, tôi thì không dám bảo đảm.”Hình Vân lông mày nhướng “Tôi cho cậu biết, Tiết Doanh Song thích tôi lâu rồi.”Bạch Khiêm Dịch cười cười “Đợi cậu tỏ tình xong rồi nói ha.”Hình Vân nghĩ thầm, cậu chờ mà Doanh Song cũng thích mình, bọn tôi khẳng định có thể ở bên nhau một cách thuận lợi..
Skip to content Tác giả Hạng Lục QuaNguồn Kho tàng đam mỹEdit tÁo Văn án Người khác làm thế thân, thì hèn mọn yêu tổng tài bá Doanh Song làm thế thân, thì hèn mọn yêu Hình Vân… Phát khác làm thế thân, thì hận không thể cả đời quấn quýt không xa rời tổng tài bá Doanh Song lầm thế thân, thì đến giờ nhất định phải tan nguyệt quang của tổng tài bá đạo trở lại, các thế thân khác thương tâm nản lòng, muôn vàn ghen tuông, cuối cùng tuyệt vọng bỏ nguyệt quang của Hình Vân trở lại, Tiết Doanh Song lòng không gợn sóng, nóng lòng phục vụ bạch nguyệt thành tận tụy vì công Vân Tiểu thế thân, đây là chiêu trò em dùng để quyến rũ tôi sao?Tiết Doanh Song Hiểu nhầm Vân Em muốn nuốt giận vào lòng, cuối cùng lặng lẽ bỏ đi, khiến tôi nổi điên sao?Tiết Doanh Song Anh nghĩ nhiều rồi, sao tôi bỏ đi được? Tôi còn thiếu nửa năm tiền bảo hiểm, sau đó còn tiền bảo hiểm thất nghiệp Vân?Tiết Doanh Song Tôi còn chưa được nhận lương thưởng cuối năm kia Vân?Tiết Doanh Song Cũng chưa được nhận tiền thưởng tết Vân?Tiết Doanh Song Chờ nhận đủ tiền rồi nói sau Kiên cường đi làm thế thân cho người ta thụ x Cún con cần chủ nhân tổng tài được phát triển trên truyện ngắn “Sau khi bạch nguyệt quang trở lại, thế thân có nguy cơ thất nghiệp” của tác giả. Post navigation
Edit + Beta Ruby - Khi mà các bạn học đều lập chí trở thành nhà phát minh, nhà khoa học hay phi hành gia, thì trong bài tập làm văn viết về "Ước mơ của em" của Tiết Doanh Song viết Em muốn tìm một công việc "việc nhẹ lương cao" còn gần nhà, muốn có một ngôi nhà, còn có một chú chó con thuộc về năm trôi qua, trong lớp không có được người nào trở thành nhà phát minh, nhà khoa học hay phi hành gia, mà ước mơ của Tiết Doanh Song cũng không có dấu hiệu nào là thực hiện vẫn đang đấu tranh để tồn tại như cũ, vẫn không có một ngôi nhà như cũ và vẫn không có bất kỳ thứ gì thuộc về cậu như duy nhất "sáng chói" trên ước mơ, đại khái chính là mỗi ngày cậu mệt như con cậu không ngờ rằng chính là, một cơ hội giải mộng thế mà đột nhiên đã nện vào trên mặt hôm mà cậu bị công xưởng đuổi việc, một người với vẻ mặt "Tui là bá đạo tổng tài" xuất người nhìn nhau không nói một lời, lát sau người nọ đi mất, còn chưa đến mười phút thì bảo tiêu mặc đồ đen lại đến mời cậu đi một khi gặp mặt vẫn là bá tổng nọ, bá tổng nói chuyện không rõ ràng, nhưng Tiết Doanh Song đã bao nuôi Doanh Song không hiểu nổi đây là chuyện gì? Cậu lớn lên đẹp mắt không? Năm đó cha cậu là lưu manh đẹp trai nhất vùng, mẹ cậu là thành phần du thủ du thực nổi tiếng nhờ mặt mũi, cậu di truyền ba mẹ nhiều nhất đúng là gương mặt này, gương mặt trái xoan trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, một đôi mắt hoa đào đặc biệt có thần, dù cho trên người chỉ mặc một chiếc áo T-shirt giặt đến bạc màu, lại phối với chiếc quần jean, cũng có thể xem như hotboy trong công cũng không biết nên nói là tốt hay xấu, gương mặt này của cậu đẹp thì có đẹp, lại tạo cho người ta một cảm giác thành thật, giống như lớp trưởng gương mẫu một ngày hai buổi được giáo viên tuyên dương trong trường vậy cậu biết, chỉ bằng khuôn mặt của mình vẫn chưa tới nỗi khiến một bá đạo tổng tài vừa gặp cậu đã yêu, nhất là bản thân bá tổng đã có sẵn một gương mặt đẹp trai quá khỏi nói lúc cậu với bá tổng gặp nhau, cậu vừa bị người ta đánh một trận, trên mặt bầm tím bầm xanh, ngay cả khóe miệng cũng bị nghĩ không ra, thiệt tình là nghĩ không có mà bá tổng nói "Cậu khiến tôi nhớ đến một người." Lần này thì cậu hiểu rồi nha, thế em gái trong xưởng thích xem nhất là tiểu thuyết thế thân, cậu biết rõ đây là tổng không cần cậu trả lời lập tức, lưu lại điện thoại đôi bên thì đi mất, hẹn ba ngày sau nói tiếp.* Lý do mà Tiết Doanh Song bị đuổi việc là đánh chính xác hơn một chút, sau khi tan ca cậu bắt gặp quản đốc phân xưởng đang động tay động chân với một nữ công nhân, cậu tiến lên ngăn cản, đối phương muốn cậu đừng có lo chuyện bao nhìn cô gái nọ cả người phát run, bèn kéo người ra sau lưng mình che đốc phân xưởng thẹn quá hoá giận, đưa tay muốn cướp người lại, rồi hai người đánh Doanh Song cho quản đốc phân xưởng vài quả đấm, thế nhưng quản đốc phân xưởng vóc người cao lớn, hầu như Tiết Doanh Song chỉ có thể bị đè xuống đất dù cho bị đánh đến thê thảm, Tiết Doanh Song cũng không để đối phương đụng chạm đến cô gái kia dù chỉ một cùng những người khác lôi hai người ra, quản đốc phân xưởng là thân thích của xưởng trưởng, bị trách cứ vài câu, mà Tiết Doanh Song bởi vì vi phạm kỷ luật công xưởng nên trực tiếp bị đuổi Doanh Song không ở ký túc xá, cũng không có đồ đạc để thu dọn, trả lại đồng phục xong cũng không tranh luận cùng công xưởng, đi thẳng ra cửa không thèm ngó lại. Phòng mà cậu thuê ở gần khu công nghiệp, tiền thuê nhà cực thấp, người thuê đều là công còn là ban ngày, nhưng đám công nhân làm việc theo ca, người thì chưa đi làm, kẻ thì vừa tan ca, cả những người ăn no chờ chết, một đám người tụ tập trước cửa phòng trọ hút thuốc, đánh họ trông thấy cậu đến cũng không nhường đường, Tiết Doanh Song mặt không thay đổi vòng qua bọn họ, cúi đầu trở về căn phòng nhỏ của căn trọ chỉ có một cái giường gỗ, một bộ bàn ghế, một cái tủ quần áo bằng chiếc bàn nhỏ bị vài vị khách thuê trọ đạp đến sắp rớt ra từng mảnh, còn đặt không ít tài liệu ôn thi của cậu, trên tài liệu cậu có không ít ghi chép, nhưng trang sách vẫn ngay ngắn sạch sẽ, trong hoàn cảnh cũ nát dơ bẩn này lại lộ vẻ hoàn toàn không thích Doanh Song ngồi xuống xem một trang, cuối cùng vẫn là không nhịn được thở dài, nhìn chằm chằm vào tấm gương trên tường đến phát quanh tấm gương đó đều bị vỡ góc, mặt gương bị oxy hóa thành toàn đốm đen, gần như có thể nói là "mịt mờ nhân ảnh".Chí ít có thể miễn cưỡng soi được vài chỗ, chiếu ra nét mặt bất đắc dĩ của Tiết Doanh làm việc trong xưởng đã hơn hai năm, năm trước lên chức đội trưởng dây chuyền sản xuất, coi như là lãnh đạo cấp thấp nhất trong công cậu biết mình cũng chỉ có thể trưởng lại lên tiếp tổ trưởng, rồi đến quản đốc phân xưởng, phó giám đốc, giám đốc......!Làm tổ trưởng thì phải xem bằng cấp, một người chỉ có bằng cấp hai như cậu thì ngay cả tư cách thăng chức cũng không có, một quản đốc phân xưởng thì đã có thể dìm chết cũng hiểu, coi như là cậu lên làm cán bộ, cũng không đại biểu được cho điều xưởng mà lúc trước cậu làm bình thường hoành tráng lắm, mà nói sập tiệm cái là sập, nói dời đi cái là dời, ai biết công xưởng hiện nay vẫn có thể chống đỡ được mấy như là gió thổi không ngã đi, cậu có thể cả đời làm việc công xưởng sao? Đây chính là nguyên nhân tại sao mà bình thường cậu đi làm mười tiếng đồng hồ, trừ việc ăn cơm đi ngủ, toàn bộ thời gian còn lại đều dùng để học muốn học đại học chính quy, muốn hiểu rõ một ngành kỹ thuật, sau đó làm một lập trình đó cậu ở ký túc xá công xưởng, mười hai người một phòng, người làm xoay ca đi ra đi vào, ngay cả ngủ một giấc cũng không nói chi là bên trong còn có người quen ăn cắp vặt, ngay cả sách của cậu cũng bị đó cậu làm đội trưởng được tăng lương, thế là cắn răng ra ngoài thuê phòng trọ, vì là để chuyên tâm học tập, sớm lấy được bằng cậu tuyệt đối không ngờ, chớp mắt mình đã bị đuổi nói cậu cũng không hối hận về hành vi của mình, nếu xảy ra thêm lần nữa thì vẫn sẽ dũng cảm đứng ra, nhưng mọi thứ đều nằm ngoài kế hoạch của giờ nên làm sao đây? Lại tìm một công xưởng? Hay đi làm shipper trước? Nhưng cậu lại có thể làm việc được bao lâu, ship hàng được bao lâu? Hay là...!Trực tiếp bán mình cho bá tổng đó? Tiết Doanh Song lắc đầu, vẫn chưa tới nông nỗi rằng trên người chỉ còn mấy trăm, nhưng đã nộp trước một năm tiền thuê nhà, phòng trọ còn ở được hơn nửa năm, trong khoảng thời gian ngắn không cần lo lắng về tiền thuê giờ là công xưởng đang mùa ế hàng, lại sắp đến tốt nghiệp, người nộp đơn nhiều, tuyển dụng thì ít, tiền lương đương nhiên cũng ít đi tháng nay, cậu đi làm shipper, trả được mấy khoảng tiền nên thanh toán mỗi tháng, đợi đến tháng tám, tháng chín là mùa mùa đắt hàng tuyển dụng nhiều, thì đi làm trở cứ vào kinh nghiệm làm việc của cậu, chắc là không lâu lại có thể trở thành một cán bộ tính xong đường ra, trong lòng dễ chịu được một ngồi thẳng người lại, vực dậy tinh thần gấp trăm lần bắt đầu học trải khổ trong khổ, mới là người trên người, không có gì là người làm công không làm được hôm sau, Tiết Doanh Song sáng sớm đã đến bưu cục của công ty giao hàng để phỏng công ty trước thấy trên mặt cậu có vết thương, chưa nói được mấy cậu đã đuổi cậu ra, mãi đến sau này tìm được một chỗ môi giới tuyển dụng, lúc này mới có cơ hội phỏng vấn cậu chính là quản lý cửa hàng, phỏng vấn không khó, điền vào tài liệu cơ bản coi như là lãnh quần áo với hộp đựng thức ăn, quản lý bảo cậu giao hai trăm tiền thế chân, thêm các tài liệu đã ký, ký xong là có thể nhận xe Doanh Song không lập tức giao tiền, mà cầm tài liệu lên xem đi xem lại, phát hiện đó là một hợp đồng mua xe điện trả khó hiểu "Không phải nói công ty phân phối xe sao? Tại sao tôi còn phải mua?" Quản lý kiên nhẫn trả lời "Đây là quy định, công ty sẽ hỗ trợ phí xe cho cậu." Tiết Doanh Song xem kỹ lại, một chiếc xe giá gốc bốn nghìn hai tệ*, trả góp 12 tháng, đồng thời còn phải trả thêm năm trăm.* tệ ~ vnđ mình tính tròn tỷ giá "Tính đi tính lại, xe này là sáu nghìn một chiếc mới đúng chứ?" "Cậu đừng lo lắng việc này, công ty một tháng hỗ trợ 400 phí xe cộ cho cậu, sau đó % mỗi đơn hàng đều gồm có 2 tệ phí hỗ trợ xe cộ, có khác nào tặng không chiếc xe này cho cậu đâu, bỏ ra ít tiền lại trực tiếp bỏ vào túi cậu." Quản lý vẻ mặt thành khẩn, nhưng Tiết Doanh Song vẫn do dự nhìn hợp lý thấy cậu lưỡng lự, trực tiếp cầm lấy hợp đồng trên tay cậu, lật qua chỉ vào chỗ kí tên nói; "Ký đi, người ta hồi nãy ký xong đã bắt đầu nhận đơn kiếm tiền rồi, cậu càng ký chậm thì kiếm tiền càng nhiều người ký như vậy rồi, còn lừa cậu được hay sao?" Nhưng Tiết Doanh Song càng nghĩ càng không đúng, chuyện tốt thế này, tại sao không trực tiếp giao xe cho cậu? Tiết Doanh Song bỏ bút xuống "Tôi mượn xe người khác đi, xe này tôi không mua." Quản lý "Không được, không phải xe này thì không thể nhận đơn, cũng không có phụ cấp xe." Tiết Doanh Song "Thật à? Tôi không giờ tôi gọi điện thoại hỏi tổng công ty có quy định này hay không." Tiết Doanh Song cầm điện thoại lên định gọi điện, quản lý đưa tay kéo cậu lại, thay đổi vẻ điềm đạm lúc nãy, vội la lên "Tao còn có thể lừa mày sao? Đã nói có muốn kiếm tiền hay không? Không kiếm thì cút xéo!" Tiết Doanh Song nhìn quản lý nói đến đỏ mặt tía tai, rõ ràng đây chính là một trò bịp cho vay xe, ngay lập tức nói "Tôi không làm, quần áo với hộp đựng thức ăn trả lại ông." "Được, đồ thì trả lại, nhưng mày phải trả tiền vi phạm hợp đồng." "Hợp đồng lao động còn chưa ký đâu, đâu ra tiền vi phạm hợp đồng!" Tiết Doanh Song giơ lên văn kiện ghi tư liệu cá nhân, co cẳng bỏ nam vào tháng sáu đang là mùa mưa dầm, lúc ra ngoài thời tiết vẫn còn sáng sủa, lúc rời khỏi công ty tuyển dụng thì đã giăng đầy mây đen, mưa to như hạt đậu không ngừng rơi Doanh Song không mang dù, tắm mưa ướt nhẹp cả người, nhếch nhác đến cực vội vàng chạy về phòng trọ, muốn thay bộ quần áo lại tiếp tục tìm việc mà mới đến phòng trọ, thì trông thấy đầy người đứng bên ngoài, một đám người trong mưa la hét loạn cả Doanh Song nghe mỗi người ồn ào, thật vất vả mới nghe rõ được là xảy ra chuyện gì, nhất thời mặt mày cũng trắng trọ của bọn họ thế mà sắp phá bỏ, dời đi nơi khác rồi."Rõ ràng là tôi đã ký một năm..." "Ký một năm thì có tác dụng gì! Đó là do chủ nhà thứ hai ký, người sớm đã cầm tiền chạy mất rồi!" Chủ thuê nhà thật sự dẫn một đám người qua lấy nhà, trực tiếp ném đồ đạc của khách thuê trọ ra bên ngoài, đầy đất toàn là đồ đạc bị ném Doanh Song không có thời gian kinh ngạc, vội vàng chen lên trước hô "Tự tôi lấy! Đừng ném sách của tôi!" Mọi người chen thành một đống, trong lúc hỗn loạn cậu bị đẩy ngã xuống đất, lại bị đạp một muốn đứng lên, lại trông thấy một vật gì đó quen thuộc trong một vũng nước cách đó không đưa tay ra lấy, phát hiện đó là tài liệu của tài liệu vô cùng quý giá của cậu rơi vào vũng nước, bị ngâm nước đến ướt đẫm, cũng không biết bị bao nhiêu người giẫm đạp, trang sách cũng sắp rách nát cả Doanh Song ngồi trong mưa ôm lấy sách vở của mình, nhìn đám người trước mắt kẻ chen người đẩy, chỉ cảm thấy cảnh tượng này hoang đường đến vô không ngờ rằng, ngay cả đường lui cuối cùng của mình cũng không còn nữa.* Tiết Doanh Song ngồi một đêm trong quán net, trên người chỉ có mấy bộ quần áo miễn cưỡng tìm về được, còn có sách vở đang phơi trước màn chung quanh chơi game đến nỗi rung trời vang đất, trên màn hình Tiết Doanh Song lại đang phát video chó ôm gối ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm vào đám bông xù trong video đến phát nhiên điện thoại vang lên, cậu hoảng hồn nhìn qua, cuối tháng rồi, là người đòi nợ gọi không nghe máy, điện thoại đã ngưng rung, không lâu sau đối phương lại gọi một vẫn không nghe máy, bởi vì nghe máy rồi cũng đâu có tiền đây, cha mẹ vừa lừa vừa gạt lấy danh nghĩa của cậu để đi mượn một khoản tiền, một cắc cậu cũng chưa từng xài, cuối cùng thì từng đồng bạc lại do cậu trả năm gần đây, cậu chưa từng nghỉ ngơi được một ngày, cực khổ gì cũng đều nghiến răng chịu đựng, bởi vì cậu tin tưởng mình nhất định sẽ càng ngày càng rồi sự đả kích liên tiếp ập tới trong mấy ngày nay, quả thực là muốn đánh thủng đi lớp bọc cứng rắn của cậu, sự mệt mỏi dồn nén mấy năm trời cứ thế mà ùa ra, không cách nào dừng nhìn đám chó con ấy, đột nhiên không muốn làm thứ gì nữa, chỉ muốn có được một chú chó con, mỗi ngày cho chó con ăn no, mua đồ chơi cho chó con, cậu yêu chó con, mà chó con cũng yêu phải có cùng Tiết Doanh Song cầm điện thoại lên, nhấn số điện thoại bá tổng.* Trong văn phòng, Tiết Doanh Song cùng bá tổng mỗi người ngồi hai đầu bàn dài, vệ sĩ áo đen ngày hôm ấy thì giữ ở ngoài bá tổng kia nói năng thận trọng, nhìn mặt Tiết Doanh Song, bình thản nói "Cậu ra điều kiện đi." "Tôi phải sống nhờ vào công ty anh, nhất định phải có chế độ đãi ngộ đầy đủ 1." Tiết Doanh Song không có kinh nghiệm về phương diện này, chỉ có thể lên mạng search người khác nói thế nào, kết quả vừa tìm từ khóa, kết quả hiển thị toàn là tiểu thuyết bá tổng thế tổng trong tiểu thuyết vừa vùng tay chính là mười vạn* một tháng, Tiết Doanh Song biết mình không đáng cái giá này, đòi giá quá cao lại lộ ra cậu không biết xấu mà chào giá quá thấp, lại không nổi bật ra được sự tôn quý của Tổng tài.* 10 vạn = NDT tỷ giá cho 3,500đ tự tính nhav Cậu tính toán thử, trước đây nếu cậu tăng ca hai trăm giờ mỗi tháng, thu nhập gần một vạn, bây giờ mức thấp nhất không thể thấp hơn con số này."Tiền lương mỗi tháng, ít nhất một vạn sau thuế." "Hai vạn đi." Tiết Doanh Song thấy Tổng tài trả lời dứt khoát như vậy, vội nói "Mỗi ngày đi làm tám tiếng, quá giờ phải có phí tăng ca, nếu như phải ra ngoài xã giao, cũng phải có phí công tác." Tổng tài trong tiểu thuyết đều dồi dào tinh lực, cậu sợ bá tổng muốn thì "mần" cậu 12 tiếng cũng không ngừng, bởi vậy mới nói trước là một ngày tám tổng đồng ý, quy định giờ làm việc mỗi ngày là từ 7 giờ đến 9 giờ sáng, còn buổi tối thì từ 7 giờ đến 1 giờ sáng. "Muốn gọi tiếng là đến thì cũng được, nhưng nhất định phải có trợ cấp thuê nhà, chỗ tôi ở phải cách nhà anh đủ gần." Tiết Doanh Song nói, "Nếu như không có tài xế đưa đón, đi lại cũng nhất định phải trợ cấp." "Cậu ở nhà tôi." Tổng tài ngắt lời cậu, "Thêm vào phụ cấp ăn uống mỗi tháng cho cậu, ăn thế nào cậu tự quyết định, nhưng bình thường không có việc gì thì không cho phép ra ngoài." "Không ra ngoài cũng được, nhưng thời gian ngoài giờ làm việc phải để cho tôi tự do sắp xếp." Tiết Doanh Song nói, "Hơn nữa, mỗi tuần phải cho tôi đi ra ngoài thông khí một lần." Tổng tài gật đầu, mỗi tuần nghỉ một ngày, nghỉ phép chọn ngày thường, cuối tuần không thể nghỉ phép."Tôi không thích trong nhà có người giúp việc, cậu sống ở đó phải thu xếp việc nhà, đây coi là một phần trong công việc." "Có thể." Tiết Doanh Song đồng ý, "Trong giờ làm việc tôi sẽ làm việc nhà, nếu như không muốn tôi quét dọn trước mặt anh, vậy thì sẽ tính giá khác." "Được." Tổng tài hỏi, "Còn gì không?" "Ờ, mỗi năm đều phải kiểm tra sức khoẻ toàn diện một lần, tôi, còn có anh nữa." Tiết Doanh Song nghiêm túc nói, "Dù sao phải để cho cả hai an tâm." "Được." "Một năm một lần, kí hợp đồng gia hạn nhất định phải tăng lương." "Được." Bá tổng này thật dễ nói chuyện hơn so với trong tưởng tượng, vì vậy Tiết Doanh Song lại tăng thêm một điều khoản "Tôi còn muốn phụ cấp học không được phép tuỳ ý đi ra ngoài, vì vậy chi phí tôi ở nhà đăng ký học online anh phải đảm nhiệm một phần." "Được." Tiết Doanh Song thở phào nhẹ nhõm "Phần của tôi đã xong, tới lượt anh." Tổng tài thản nhiên gật đầu, thuận tay nhặt lấy một tờ giấy, cầm bút máy lên cúi đầu ghi viết mấy điều, lại sửa chữa một chút, cuối cùng đẩy tới trước mặt Tiết Doanh Song 1/ Ở trước mặt tôi không được phép Trong thời hạn hợp đồng có hiệu lực không được phép kết giao hoặc phát sinh quan hệ với người Trong mọi trường hợp có mặt tôi ở đó, dựa theo khuôn phép của tôi để làm Ăn mặc phải phù hợp sở thích của Doanh Song xem điều thứ nhất suýt chút nữa bật cười, cậu còn tưởng rằng "Cậu cười lên sẽ không giống em ấy" chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết, không ngờ thật sự có người lại có yêu cầu như Doanh Song xem vài lần, cuối cùng nhịn cười, học theo vẻ mặt hờ hững của bá tổng, gật một lát sau, vệ sĩ áo đen gõ cửa đi vào, giao hợp đồng đã soạn xong cho Tổng tài nhìn một lần, kí tên xong giao cho Tiết Doanh Doanh Song nhận lấy xem kỹ từng chữ, cuối cùng hít sâu một hơi, ký tên mình nay, Tiết Doanh Song đã có công việc vị của cậu là trợ lý, lương tháng hai vạn, đãi ngộ đầy đủ 1, mỗi tuần nghỉ một ngày, mỗi ngày làm 8 tiếng, mỗi năm nhận 20 ngày lương nghỉ ăn ở, có trợ cấp ăn uống, trợ cấp đi lại và trợ cấp học tập, còn có kiểm tra sức khoẻ toàn diện mỗi năm một ông chủ mới của cậu tên là Hình * Chú thích Có một số chú thích nếu bạn nào đã đọc bộ "Sau khi bạch nguyệt quang trở về, thế thân rơi vào nguy cơ thất nghiệp" chắc đã xem mấy phần chú thích này bạn nào chưa xem thì mình cũng đăng giải thích lại đôi chút ha.1 Nguyên văn là "Ngũ hiểm nhất kim" Ở Trung Quốc thường nói vắng tắt là "Ngũ hiểm nhất kim" bao gồm Bảo hiểm trợ cấp, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm thương tật và thai sản và quỹ hỗ trợ nhà ở.Baidu * Ruby Qua chương 1 ta rút ra bài học, làm việc méo gì cũng phải xem kỹ hợp đồng để tránh bị lừa gạt, Tiết Doanh Song đã thắp sáng tầm nhìn cho tui =.À mà Ruby cũng là một con sen cuồng chó y hệt thế thân nè Lỡ ai đọc rồi cũng đừng spoil dù bản thân tui cũng rất ngứa miệng, nhưng phải có nội hàm, phải kiềm vũ tinh thần cho tui đi, tui bất chấp vừa ôn thi vừa đào cái hố nhảy vô đó =.
Bạn đang đọc truyện Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức của tác giả Hạng Lục Qua. Người ta làm thế thân chính là yêu một cách hèn mọn, một lòng một dạ với tổng tài bá đạo, lạnh lùng, vô Tiết Doanh Song cũng là thế thân, cũng hèn mọn, cũng một lòng một dạ, nhưng không phải với tổng tài, mà là với....tiền lương của Hình Vân...Thế thân chính là điên cuồng say đắm, yêu tổng tài đến mức cả đời không bao giờ muốn rời Doanh Song thì cứ đúng giờ tan làm là thong thả ra về,Khi bạch nguyệt quang đường đường chính chính trở về, thế thân tất nhiên phải đau lòng muốn chết, tinh thần uể oải suy sút, ghen tuông mù quáng, cuối cùng là lạnh tâm rời bạch nguyệt quang của Hình Vân trở về, Tiết Doanh Song không hề dao động, nhiệt tình phục vụ bạch nguyệt quang, tỏa sáng hào quang của một người tận tâm với cương vị công tác.
thế thân từ chối chuyển chính thức